Ngày hôm sau, bên Chiêu Hoa Cung, Tiểu Lục mang theo đám nô tài hầu hạ thân cận chuyển ra khỏi Chiêu Hoa Cung. Thẩm Khanh tiễn hắn tại cửa cung, hắn không nỡ: “Mẫu phi nhất định phải nhớ thương nhi thần.”
Thẩm Khanh ôn nhu dặn dò: “Tất nhiên là sẽ nhớ con. Ban ngày sau khi tan học vẫn có thể trở về đây, mẫu phi sẽ để dành bánh ngọt con thích ăn.”
Bánh ngọt ấy dẫu Tiểu Lục có ra ngoài cũng được ăn, nhưng Thẩm Khanh cố ý giữ lại, chính là mang theo một phần nhớ thương. Tiểu Lục lúc này mới hài lòng, mang theo một đoàn nô tài rời đi, đi rất dứt khoát, trên đường cũng không quay đầu lại.
Thẩm Khanh nhìn theo bóng hắn xa dần, khẽ than: “Tiểu tử này nhìn thì có vẻ không nỡ, nhưng chẳng thèm quay đầu lại lấy một lần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT