Bọn họ bên kia đang yên giấc, Tần tần bên này lại trằn trọc không sao ngủ được. Nàng ta vừa nhìn thấy Hiên Viên Linh rời đi, đã lập tức phân phó Vạn Triệu đi thăm dò. Vạn Triệu vốn là người luôn mong Tần tần có thể an phận, tuy trong lòng cũng cảm thấy gần đây có điều khác lạ, nhưng dù sao hắn vẫn còn giữ được lý trí, chỉ biết cố sức khuyên ngăn Tần tần.
Song lúc này Tần tần đã có phần bất chấp, lời khuyên răn của Vạn Triệu nàng ta đều nghe không lọt. Nàng ta chỉ muốn biết rõ sự thật — Thẩm Khanh rốt cuộc có thật sự mang thai hay không.
Từ khi thất sủng đến nay, hễ Thẩm Khanh được Hoàng Thượng ân sủng, chỉ cần bị nhắc đến trước mặt người ngoài, trong lòng nàng ta đều vô cùng khó chịu. Nàng ta lúc nào cũng muốn làm ầm lên, chui đầu vào ngõ cụt không cách nào thoát ra, hễ nghĩ đến việc mình chẳng thể trừ bỏ Thẩm Khanh, lòng lại càng thêm bức bối.
Duy nhất một điều khiến nàng ta còn có thể cam lòng yên vị, đó là: “Hi Phi không thể sinh.” Nàng ta vẫn luôn bám víu vào đó để tự an ủi mình — một nữ nhân không thể sinh con thì cho dù được sủng ái, cũng chẳng phải mệnh tốt. Không có cội rễ, không có chỗ dựa, sớm muộn cũng bị gió thổi mây tan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT