Chử Linh Lung đưa tay sờ bụng: “Không nhất định là hoàng tử đâu, là công chúa cũng tốt.”
Lời này rơi vào tai Chu Quý Nhân, khiến nàng sững người, khóe môi khẽ nhếch cười nhạt, nhưng trong mắt lại không có chút ý cười nào. Bên kia, Chử Linh Lung được Minh Túc khuyên rời đi, mãi đến khi người đi xa rồi, cung nữ bên cạnh Chu Quý Nhân mới không nhịn được cất giọng đầy bất bình: “Miệng một tiếng tỷ tỷ, người còn chưa tới cửa đã đưa quà, không biết còn tưởng rằng khoe khoang được Hoàng Thượng ban thưởng. Ai cần nàng tặng đồ, không có lòng này thì đừng giả vờ có giao tình với chủ tử của nô tì.”
Giả vờ làm bộ cho ai xem? Không phải rõ ràng là trách Quý Nhân không chịu tiếp khách sao?
Nếu thật tâm quan tâm, lúc Quý Nhân đau khổ nhất, nàng ta có đến một lần nào đâu? Dẫu có thai, thì nàng ta cũng đâu phải nằm dưỡng thai không thể động đậy. Lúc mới mang thai, thai khí cũng đâu vững chắc, không phải cũng đi lại khắp nơi sao? Khi ấy còn đi cùng Quý Nhân, tỷ muội xưng hô ngọt ngào, nếu không phải nàng ta, hài tử của Quý Nhân có thể đã không mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT