Nàng vừa nói xong thật sự liền muốn đi hái một đóa, Hiên Viên Linh chỉ cảm thấy nàng thật sự còn dám đem đóa hoa kia cắm lên đầu hắn nữa thì... cái này có coi được không?

“Thẩm Khanh!” Hiên Viên Linh không nhịn nổi mà trầm giọng, nhưng ngẫm lại, nếu không phải bản thân cứ hay nói mập mờ, lại còn bày ra cái chuyện mài kính quái quỷ kia, thì có đến mức này không?

Chẳng phải chỉ là bông hoa thôi sao, có gì to tát? Chẳng qua nàng khen Đức Phi vài câu, nói người còn yêu kiều hơn hoa, mà Đức Phi nay chẳng còn vẻ đoan trang như trước, có hơi thẹn thùng một chút thôi. Đúng, cũng chẳng có gì!

Nghĩ vậy, hắn liền không vui mà nhìn Thẩm Khanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play