Lúc Thẩm Khanh rời đi, canh giờ đã muộn.

Phía sau nàng, sắc mặt Hiên Viên Linh không được tốt lắm:

"Ngày mai ngươi đi Ngự Thiện Phòng một chuyến."

Ngự Thiện Phòng xưa nay vẫn có thói quen nịnh trên đè dưới. Hắn không đến, chỉ e đồ ăn của Thẩm Khanh chẳng ra gì, nếu không sao có thể gầy đi như vậy?

"Nếu còn có lần sau, thay người đi."

Thật đúng là chuyện bé xé ra to.

Lương nhân chẳng qua là ăn khuya ăn ít đi mấy miếng mà thôi, vậy mà giờ lại quy trách nhiệm cho Ngự Thiện Phòng?


Sáng hôm sau, Triệu Hải đích thân đi một chuyến đến Ngự Thiện Phòng.

Chuyện này tất nhiên không thể để Tiểu Hạ Tử đi được. Dù sao đây cũng là lệnh Hoàng thượng, nếu để Tiểu Hạ Tử đi, chỉ sợ người ta không coi ra gì.

Thượng Đức Hỉ thấy Triệu Hải đến, liền tươi cười khách khí:

"Công công hôm nay đến đây là có gì phân phó, xin cứ nói, nô tài sẽ làm thật chu đáo."

Triệu Hải hỏi thẳng:

"Gần đây đồ ăn của Chiêu Hoa Cung có phải là hơi qua loa rồi không?"

Thượng Đức Hỉ nghe vậy, trong lòng thoáng giật mình.

Thẩm Lương Nhân một tháng qua vẫn luôn khiêm tốn, hôm qua thị tẩm, hôm nay Triệu Hải đã đến Ngự Thiện Phòng rồi?

Tốt xấu gì hắn cũng không đắc tội ai.

Dù sao, Ngự Thiện Phòng cũng từng chú ý đến đồ ăn của Chiêu Hoa Cung. Khi đó, Tiểu Hạ Tử đã đến dặn dò một lần, hơn nữa, bản thân Thẩm Khanh cũng biết cách làm người, không chỉ đưa bạc mà còn đối xử ôn hòa, vì vậy Ngự Thiện Phòng cũng không đến mức lạnh nhạt với nàng.

Thế nên, Thượng Đức Hỉ vội vàng đáp:

"Sao có thể như vậy được ạ! Trước đây Hạ công công có phân phó, Ngự Thiện Phòng chưa từng dám chểnh mảng."

Triệu Hải thản nhiên nói:

"Vậy thì chuyển lời đến Chiêu Hoa Cung, sau này Thẩm Lương Nhân thích ăn gì, cứ để nàng tự mình nói, các ngươi chuẩn bị theo ý nàng là được. Nhưng cũng nên chú ý một chút, người ta gầy đi, thế này thì còn hầu hạ Hoàng thượng thế nào được?"

Lời này vừa nói ra, Thượng Đức Hỉ lập tức kinh hãi:

"Đây là lỗi của nô tài, nô tài lập tức đến Chiêu Hoa Cung xin lỗi."

Triệu Hải gật đầu, dặn dò thêm một chút rồi rời đi.

Thượng Đức Hỉ lặp đi lặp lại lời của Triệu Hải trong đầu, trong lòng thầm nghĩ, vị Thẩm Lương Nhân này quả nhiên có bản lĩnh.

Bây giờ, không chỉ được Ngự Thiện Phòng đặc biệt quan tâm, mà còn có người trực tiếp đến hỏi nàng muốn ăn gì.

Chuyện này chắc chắn là do Hoàng thượng dặn dò.


Ở Chiêu Hoa Cung, Xuân Hoa vui vẻ thay chủ tử:

"Hoàng thượng nhớ đến lương nhân rồi."

Trước đây, nàng cũng thấy Thẩm Khanh gầy đi, nhưng dù có bạc, theo quy củ, một lương nhân không thể tùy tiện muốn ăn gì liền gọi Ngự Thiện Phòng làm theo ý mình.

Chỉ có từ phi vị trở lên mới có đãi ngộ này.

Hôm nay trời nóng, khẩu vị của Thẩm Khanh lại kém đi, Xuân Hoa lo lắng nàng cứ gầy mãi như thế, chỉ sợ thân thể không chịu nổi, quay đầu lại còn sinh bệnh.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, Ngự Thiện Phòng đã được căn dặn phải chiếu cố, ăn uống đầy đủ, thịt trên người rồi cũng sẽ trở lại thôi.

Thẩm Khanh cũng rất hài lòng, dù sao ăn uống vẫn là quan trọng nhất.


Chiêu Hoa Cung vui vẻ, tất nhiên có nơi khác không vui.

Nếu chỉ là thị tẩm thì không có gì đáng nói, nhưng Triệu Hải đích thân đến phân phó Ngự Thiện Phòng, lại còn khiến Ngự Thiện Phòng lập tức đến Chiêu Hoa Cung, chuyện này truyền ra ngoài cũng không đơn giản.

Kiều Mỹ Nhân nghe xong, chỉ cười nhạt, mỉa mai nói:

"Thật đúng là xuất thân tiểu môn tiểu hộ, cũng chỉ biết tranh thủ sự chú ý của Hoàng thượng bằng chuyện ăn uống thôi sao?"

Thực ra, cho dù là lấy ăn uống ra để cầu sủng, hay là cầu xin Hoàng đế ban thưởng châu báu, cũng chẳng có gì khác biệt.

Cung nữ bên cạnh vội vàng an ủi:

"Mỹ nhân được sủng ái, Ngự Thiện Phòng tự nhiên cũng sẽ quan tâm. Còn Thẩm Lương Nhân chẳng qua là một lương nhân, có khi ăn uống không đủ đầy, phải tìm đến Hoàng thượng thôi. Hoàng thượng lại có lòng trắc ẩn, thấy nàng đáng thương thì quan tâm một chút, cũng là chuyện bình thường."

Kiều Mỹ Nhân nghe xong, trong lòng thư thái hơn nhiều.

Hôm sau, nàng liền có tâm trạng đến Ngự Hoa Viên đi dạo.


Nào ngờ, oan gia ngõ hẹp.

Thẩm Khanh vốn không thích ra ngoài, nhưng ở trong phòng quá lâu, khí lạnh tích tụ cũng khó chịu, hôm nay mới đặc biệt ra ngoài một chút, vận động để điều hòa khí huyết.

Kết quả, khí huyết chưa kịp lưu thông, đã đụng phải Kiều Mỹ Nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play