Thẩm Khanh nét mặt trở nên nghiêm túc:
“Những ngày qua thấy ngươi lo lắng cho ta quá mức nên ta cũng không nỡ nói gì, nhưng ngươi chăm sóc ta cũng phải có mức độ. Nếu ngay cả thân thể của chính mình cũng chẳng giữ nổi, thì còn chăm sóc ai được nữa?”
Xuân Hoa từ sau khi Thẩm Khanh gặp chuyện đã luôn nặng lòng, sau khi nàng tỉnh lại, dù lòng có thả lỏng phần nào cũng chưa thả hoàn toàn. Giờ phút này nghe Thẩm Khanh nói lời ấy, ánh mắt nhìn nàng lại càng thêm nghiêm nghị.
“Vương Lục.” Thẩm Khanh gọi: “Ngươi vào hầu hạ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT