Ngày hôm sau, Hiên Viên Linh cũng dùng bữa sáng rồi mới đi, mãi đến khi hắn đi rồi, Thẩm Khanh vẫn còn đang ngủ nướng, hiển nhiên đối với chuyện tinh lực dư dả kia chẳng hứng thú gì. Hiên Viên Linh ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng lại ghi nhớ kỹ, mà một khi đã ghi nhớ, tất nhiên Thẩm Khanh cũng không yên lành được, nàng vẫn chưa muốn dậy, mơ mơ màng màng gọi Xuân Hoa hầu hạ rửa mặt, mãi đến khi bên Vương Lục đưa tin tới, nàng mới xem như tỉnh táo đôi chút.
“Tần tần hôm qua đến thỉnh an Hoàng hậu? Không phải Hoàng hậu triệu kiến, là tự mình đến?”
Vương Lục đáp: “Đúng vậy.”
Tần tần với Thẩm Khanh có thù oán đâu phải chỉ một ngày hai ngày, làm sao có khả năng không nhìn chằm chằm. Vốn dĩ nàng ta an phận bị cấm túc thì thôi, kết quả vừa ra ngoài dịp Tết liền gặp Hoàng hậu? Cảm thấy Tần tần đến bái kiến chẳng khác nào mặt trời mọc từ hướng Tây. Thẩm Khanh làm sao có thể thấy là chuyện bình thường?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT