Liền như vậy trôi qua sáu ngày, lại đến lúc phải đi thỉnh an.

Thẩm Khanh lại sai Xuân Hoa trang điểm tiều tụy bệnh tật, ra dáng yếu ớt mà đến thỉnh an. Hoàng hậu ngẩng đầu nhìn Thẩm Khanh, trông bộ dáng nàng như thế liền khẽ thở dài: “Hi Phi, nếu thân thể không được, chi bằng ở lại tẩm điện nghỉ ngơi, không cần cố sức vào đây thỉnh an làm gì.”

Thẩm Khanh lúc này lại càng cung kính hơn trước, cúi đầu hành lễ, quy củ không chê vào đâu được.

Khi xưa Thẩm Khanh chưa có địa vị, tuy cũng cung kính nhưng còn chút dáng vẻ thanh cao, sau khi được thăng làm tần, lại có vài phần ỷ sủng mà hơi thẳng sống lưng. Khi đó, Thẩm Tri Chước đang được vào Hàn Lâm Viện, Thẩm Khanh liền có phần kiêu hãnh. Nay Thẩm Tri Chước bị điều ra ngoài, Thẩm Khanh tuy vẫn còn được Hoàng thượng ân sủng, song kỳ thực bước tiếp sau này đều gian nan, sủng ái vốn không đủ để giữ vững tất thảy. Bởi vậy nàng lại trở về bộ dáng khi xưa lúc còn là quý nhân, cung cung kính kính, chẳng qua là càng thêm biết thân biết phận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play