Hiên Viên Linh cơ hồ muốn thở dài, đưa tay ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng đặt một cái hôn lên trán nàng, vốn dĩ chẳng định dùng điểm tâm, hắn đã dùng bữa trưa rồi, nhưng mà Thẩm Khanh thật sự quá khiến người đau lòng: “Trẫm quả thực thấy đói bụng, hầu hạ trẫm dùng bữa đi.”
Thẩm Khanh có chút không dám tin. Nàng không dùng cơm trưa là bởi vì sáng ngủ quên, dậy muộn, ăn sáng cũng đã trễ, nên không thấy đói. Còn Hiên Viên Linh, đường đường là một đế vương, phải vào triều sớm, đương nhiên dùng bữa từ rất sớm, như vậy thì bữa trưa cũng sẽ đúng giờ, nếu không chẳng phải sẽ đói bụng hay sao? Nhưng hoàng đế có thể để mình bị đói ư? Không có khả năng.
Cho nên… đây là cố ý nói đói để dụ nàng cùng ăn cơm? Là vì muốn nàng cùng dùng bữa mà nũng nịu như vậy?
Chờ một chút, Thẩm Khanh chợt phản ứng lại—hắn cớ gì lại muốn dỗ dành nàng? Không phải Chử Linh Lung vừa mang thai sao? Thẩm Khanh nghĩ đến đây, trong lòng khẽ chấn động. Chẳng lẽ là do nàng đã biểu hiện quá mức quan tâm tới chuyện nữ nhân hậu cung, cho nên giờ hắn vì áy náy mà đến trấn an nàng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT