Thẩm Tri Chước tuy trong lòng muốn quan tâm, nhưng rồi lại nghĩ, quan tâm để làm gì? Chẳng lẽ muốn Thẩm Khanh kể khổ sao? Mà nếu tỷ tỷ kể khổ, chẳng phải là nói chốn cung đình không tốt? Chuyện như vậy... là mang tội.

Vì thế, hắn không hỏi gì thêm, chỉ khẽ nói: “Thỉnh Hi tần nương nương an.”

Thẩm Khanh thấy hắn định quỳ xuống, liền đưa tay đỡ lấy: “Làm gì thế? Cũng không có người ngoài.”

Thẩm Tri Chước liền không quỳ nữa, để tỷ tỷ đỡ dậy, khóe môi vốn căng chặt lúc này mới thả lỏng một ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play