Vài ngày không gặp, một lần tất nhiên là không đủ để giải tỏa nhớ mong, ừm, vậy thì lại một lần nữa…
Lăn lộn đến đói bụng, Hiên Viên Linh cũng không nỡ để vật nhỏ trong lòng bị đói, người mềm mại thơm tho đang nép trong ngực, thật không đành lòng buông tay, bèn sai toàn bộ hầu hạ lui ra, trực tiếp ôm nàng ăn cơm. Thẩm Khanh lại như làm nũng mà kháng cự: “Hoàng thượng, đừng mà…”
Hiên Viên Linh cảm thấy thú vị, trên giường cũng chẳng thấy vật nhỏ này thẹn thùng, vậy mà ôm nàng ăn cơm lại bị cự tuyệt? Ban đầu cũng chỉ là xúc động nhất thời, nhưng nhìn nàng phản ứng như vậy, ngược lại khiến hắn nổi chút tâm tư trêu đùa, nàng bảo đừng, hắn lại càng không chịu buông, cứ thế thật sự ôm nàng ăn cơm.
Thẩm Khanh cự tuyệt, thật ra là vì suy nghĩ cho hoàng đế. Nàng vốn không câu nệ tiểu tiết, ôm ăn bữa cơm có gì ghê gớm? Nhưng nếu không kháng cự, quay đầu lại cái tên cẩu hoàng đế này lại đổ cho nàng là dụ dỗ hắn nên mới thành ra như vậy, đến lúc đó nàng biết đi đâu mà nói lý?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT