Triệu Mỹ Nhân nghe xong liền cười, nhẹ giọng nói: "Vậy thì đa tạ Thẩm Lương Nhân."
Được sủng ái mà không kiêu căng, phần khí độ này, hậu cung có bao nhiêu người làm được?
Triệu Mỹ Nhân cảm thấy Thẩm Khanh không chỉ có dung mạo xinh đẹp, mà tâm tư cũng tinh tế. Điều này khiến nàng không có ý tránh đi, ngược lại mở lòng trò chuyện tiếp.
"Thẩm Lương Nhân, cách ăn mặc này của người, chẳng lẽ là biết cưỡi ngựa?"
"Lúc trước từng học qua." Thẩm Khanh cười, có thể hỏi như vậy, chứng tỏ Triệu Mỹ Nhân cũng biết cưỡi ngựa.
Lý Mỹ Nhân ngồi bên cạnh, nghe thấy vậy thì lén lút quan sát nàng, trong lòng thầm nghĩ, dáng người nhỏ nhắn như nàng mà cũng biết cưỡi ngựa sao?
Thẩm Khanh nhìn thấy ánh mắt dò xét của Lý Mỹ Nhân, nhưng chẳng hề bận tâm. Quan tâm nàng làm gì chứ?
Vị này chỉ cần nhìn qua vài lần là biết không phải người dễ chung sống. Ngược lại, Triệu Mỹ Nhân có vẻ dễ chịu hơn nhiều.
Từ khi được sủng ái, ngay cả Hoàng Hậu đối với nàng cũng có chút khác biệt. Nhưng Triệu Mỹ Nhân lại hoàn toàn tự nhiên, giống như thực sự chỉ đang trò chuyện với nàng mà không hề mang theo bất kỳ suy tính nào. Loại khí chất này, trong hậu cung quả thực hiếm thấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT