Trương Bác Siêu suy nghĩ một chút rồi nói: “À, gần đây cổ của anh hơi đau nhức nên đã đến bệnh viện dán cao. Trước khi đến đón em, anh đã vứt nó đi rồi, mũi em thật là nhạy cảm.”
Anh ta vừa nói vừa ân cần mở cửa ghế lái phụ cho cô ta.
Khi cửa xe mở ra, một cơn gió từ phía sau thổi tới.
Bỗng nhiên anh ta ngửi thấy mùi giống như lông cháy, kèm theo mùi của thứ gì đó đang thối rữa.
Anh ta không tự chủ được mà nhăn mũi, quay đầu hỏi Chu Nhiễm: “Em có ngửi thấy—”
Lời còn chưa dứt, tiếng nói đột ngột ngừng lại.
Dưới ánh đèn trước cổng nhà nghỉ, anh ta nhìn rõ mặt Chu Nhiễm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT