“Đây là nơi tôi lớn lên từ bé.”
Đứng trước cửa viện bảo trợ trẻ mồ côi Ánh Dương ở thị trấn nhỏ vùng ngoại ô phía Nam Đông Hoài, Vân Đường giới thiệu với Lương Thục.
Thị trấn này cách trung tâm thành phố rất xa, kinh tế xung quanh không được phát triển lắm, điều kiện của cô nhi viện chỉ có thể nói là bình thường, nhưng nguyên chủ lớn lên ở đây, từ khi còn là trẻ sơ sinh cho đến khi mười tám tuổi.
Vì ký ức của nguyên chủ, Vân Đường cũng có thêm một tình cảm đặc biệt với viện bảo trợ này.
“Vậy tôi phải tham quan thật kỹ, lát nữa sẽ quyên góp thật nhiều tiền!” Lương Thục vừa nhìn tấm biển của viện bảo trợ trẻ em Ánh Dương vừa nói.
Khi còn sống cô ấy đã rất hào phóng và thường xuyên tham gia các hoạt động tình nguyện khi đang học đại học, không xa lạ gì với cô nhi viện, hào hứng kéo Vân Đường vào bên trong.
Hiệu trưởng của viện là một người phụ nữ hơn bảy mươi tuổi, khuôn mặt hiền lành, khi thấy có người vào, bà ấy đẩy đẩy chiếc kính lão trên mũi, lập tức nhận ra Vân Đường: “Phải chăng là Đường Đường trở về?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play