Mười lăm phút sau, xe hơi đến cửa làng Đông Dương.
Vân Đường nhắc nhở đúng lúc: “Không cần vào, đi thẳng rồi quẹo vào phía Nam của làng, sau đó lên núi.”
Chu Vĩnh Phúc nghe theo lời cô, tìm một chỗ trống để đỗ xe rồi cầm điện thoại bộ lên núi.
Mới leo được vài bước, anh ấy nhìn quanh một vòng, đột nhiên nhận ra mình đang ở đâu: “Đây là ngọn núi phía sau làng tôi mà, trước đây cụ cố tôi cũng được chôn ở đây.”
Làng của họ và làng Đông Dương cùng nằm dưới chân núi, chỉ khác là một ở phía Bắc, một ở phía Nam.
Trong lòng Chu Vĩnh Phúc hoài nghi, theo chỉ dẫn của Vân Đường lần mò trong rừng, cuối cùng dừng lại trước một ngôi mộ.
Vân Đường nói: “Chính là đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play