Trên vùng trời Ẩn Linh môn, trên đám mây Hùng Nhị, Vương Vũ Luân đang ngồi một mình trên đám mây nhàn rỗi thả câu.
Từ Phàm xuất hiện ở đằng sau Vương Vũ Luân.
“Nơi này không tồi, đáng tiếc là ta không thể cùng ngươi thả câu được rồi.” Từ Phàm cười nói.
“Vậy sau này ta vẫn là nên thả câu ở Thập Vạn Lý Cự Hồ thôi.” Vương Vũ Luân cười nói.“Thế con gái nuôi của ngươi đâu rồi?” Từ Phàm hỏi.
“Đoán chừng là tới Vực Cực Không tìm Độc Giác Xà chơi rồi.” Vương Vũ Luân cười nói, được trông thấy Từ Phàm bỗng có niềm vui sướng khi lâu ngày gặp lại.
“Cũng phải, để một bé gái ngày ngày ở cùng ngươi câu cá, vậy chẳng buồn chán chết mất à.” Từ Phàm ngồi cách Vương Vũ Luân không xa, nhìn Ẩn Linh đảo và Thập Vạn Lý Cự Hồ.
“Lão đại lão nhị nhà ngươi đều đã tiến lên Đại Thừa tôn giả rồi, người làm cha như ngươi cũng không tranh thủ một chút.” Nghe được lời Từ Phàm nói, Vương Vũ Luân lộ ra một tia bất lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT