Ba ngày sau, Từ Phàm nhìn thấy sự thay đổi sắc bén của Vương Hướng Trì.
“Không tồi.” Chỉ hai chữ này đã khiến Vương Hướng Trì kích động không thôi.
“Đa tạ sư phụ hộ đạo cho đồ nhi!” Vương Hướng Trì cảm kích nói, hiện tại hắn suy nghĩ lại lập tức cảm thấy hơi sợ hãi.
Lúc trước hắn thật sự đoạn tuyệt tất cả đường lùi, ngay cả đường đổi ý cũng không có.
Mặc dù nói là tạo ra một con đường, nhưng mỗi khi nhớ lại, trong lòng đều thấy sợ hãi.
Nếu như lúc đó bản thân thất bại thì sẽ ra sao? “Không hộ đạo thì có thể làm gì, nhìn đồ đệ mình bồi dưỡng nhiều năm, vì một Yêu tôn nho nhỏ mà đến đường cùng sao?” Từ Phàm thản nhiên nói.
“Khiêu chiến giới hạn bản thân không quan trọng, nhưng đừng cắt đứt tất cả con đường phía sau, bởi vì một bước đi sai…” “Vi sư cũng không cách nào cứu được ngươi.” Từ Phàm nói.“Đồ nhi biết sai rồi.” “Mặc dù hành vi đoạn tuyệt đường sau của ngươi rất ngốc, nhưng hiệu quả vẫn rất rõ ràng, sau này đừng dùng lại nữa.” Trong tay Từ Phàm xuất hiện một bình ngọc, ném cho Vương Hướng Trì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT