Từ Phàm thấy Thiên Linh tôn giả học cái xấu thì hơi bất đắc dĩ, hắn không nhớ là từ khi nào, mà con hàng này đưa đồ không bao giờ bàn giá cả, chỉ ra vẻ ngươi xem mà đưa.
Còn chưa kể, Từ Phàm cũng chịu cái kiểu này, mỗi lần đều có thể khiến Thiên Linh tôn giả cười ha ha rời đi.
“Có phải tông môn các ngươi đã che giấu một yêu nghiệt không? Thái thượng Đại trưởng lão dám lấy Tiên khí ra so đệ tử với ta.” Từ Phàm cười hỏi.“Đại trưởng lão, ta đã nói với lão đại, chuyện này là hắn làm không thỏa đáng, đây chẳng phải là thể hiện rõ muốn lừa Tiên khí của Đại trưởng lão sao!” Giọng của Thiên Linh tôn giả đột nhiên cao lên một chút, giống như là người cùng phe với Từ Phàm.
“Tự tin như vậy à? Xem ra đệ tử mà ta không biết kia thật sự lợi hại.” Tử Phàm hơi tò mò nói.
“Thiên phú như vậy, hẳn là mạnh hơn lão Đại thời trẻ một chút, nhưng đương nhiên không sánh bằng Đại trưởng lão.” Thiên Linh tôn giả cười nói.
“Chín trăm năm trước, lão Đại nhận một đệ tử mới, tên là Lý Tử Thạch, luôn giữ ở bên cạnh tận tâm dạy dỗ, dù sao trong thế hệ trẻ mà ta thấy, không nói mấy đồ đệ bên cạnh Đại trưởng lão, thì không ai có thể là đối thủ.” Thiên Linh tôn giả ra vẻ như là Từ Phàm sắp lỗ vốn đến nơi, điều này khiến Từ Phàm càng cảm thấy kỳ lạ hơn, không khỏi hơi mong chờ.
“Dù sao ta cũng cảm thấy, lần này lão Đại có hơi không đáng mặt.” “Đừng nói thế, đệ tử hai phái giao lưu công bằng, hữu nghị thứ nhất, cạnh tranh thứ hai.” “Nếu đã có đệ tử xuất sắc, vậy thì nên dẫn ra khen thưởng.” Từ Phàm cười nói, giống như là chỉ lấy một Đạo khí bình thường ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play