Từ Phàm cứ đợi như thế một ngày, thời gian nhàm chán đến mức phải chơi cờ với Bồ Đào.
Kết quả là sự thực chứng minh, sau khi toán lực đạt đến một trình độ nhất định, thì có chơi cờ như thế nào nữa thì cũng chẳng thú vị gì, bởi vì tất cả các nước cờ đều đã bị nhìn thấy hết rồi.
Lúc Từ Phàm cảm thấy sự kiên nhẫn sắp kiệt hết thì một độn quang mới xuất hiện.
Nhìn ánh mắt và trang phục tả tơi trên người tu sĩ kia, Từ Phàm không kiềm được cảm khái nói: “Ngươi còn giả hơn cả túi ny lon.”Từ Phàm cứ nhìn tu sĩ kia bước vào đại trận mình đã mai phục xong như vậy, khóe miệng lộ ra mỉm cười.
“Không biết có thể chém chết ngươi hay không.” Vừa nói xong câu này, tu sĩ ở trong trung tâm đột nhiên cảm nhận được một cỗ sát ý.
“Không biết vị đạo hữu nào ở đây, mời hiện thân ra gặp mặt.” Tu sĩ đang ngụy trang kia cũng không hốt hoảng, trên mặt còn lộ vẻ mặt ngoài ý muốn.
Từ Phàm không thèm để ý, đại trận bắt đầu khởi động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play