“Trước đây ta cẩn thận dè dặt, đó là bởi vì ta cảm thấy trốn tránh thì sẽ không có ai đến tìm ta gây phiền phức.” “Nhưng sau này ta phát hiện, có người mở ra thị giác Thượng Đế tìm ta, dù ta cẩn thận dè dặt thế nào thì cũng vậy thôi.” “Còn không bằng thuận theo tự nhiên.” Từ Phàm nói rồi ngước nhìn lên bầu trời.
Từ Phàm vẫn luôn phòng bị một vài thứ gì đó, bởi vì hắn cảm thấy sau này sẽ xảy ra chuyện lớn.
… T rong một thành trì của người phàm trên Ẩn Linh đảo, toàn bộ người ở trong thành trì này đều là người nhà của các đệ tử.Trong một tiểu viện đơn sơ, một nữ tử giữ gìn bản thân rất tốt, thoạt nhìn vô cùng hiền lành đang mỉm cười nhìn Kiếm Vô Cực và Hàn Phi Vũ ăn mì.
“Mẹ nuôi, ta ở bên ngoài nhớ cơm ngươi nấu nhất, đặc biệt là mì sợi này, quả thật cả đời ta cũng không quên được.” Hàn Phi Vũ nhanh chóng ăn xong một bát mì sợi, chưa hết thòm thèm mà nói.
“Vẫn còn, muốn ăn bao nhiêu cũng có.” Nữ tử bưng bát to trước mặt Hàn Phi Vũ lên rồi trở về phòng bếp, không lâu sau lại có một bát mỳ sợi ra lò.
“Ngươi cũng không thể ăn liên tục như vậy, bằng không sẽ khiến mẹ ta mệt mỏi.” Kiếm Vô Cực vừa cười vừa nói.
Giờ phút này hắn cảm thấy vô cùng ấm áp, đáng tiếc duy nhất chính là không có con dâu mà mẹ hắn vẫn luôn mong mỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play