“Ta đã là một nam tử hán, không thể cứ thế bị một nữ hài tử đánh vào mông. Như vậy không có tiền đồ biết bao.” Lý Lôi Hổ ngửa đầu nói.
“Vậy sao ngươi lại khó chịu không vui như vậy?” Đồ tể trung niên hỏi.
“Ta báo thù, ta đã có thể đánh thắng tiểu mộc đầu kia rồi. Chỉ là sau khi đánh qua, ta lại không cảm thấy được cảm giác vui vẻ khi báo được thù.” Lý Lôi Hổ nói, trong đầu còn đang nhớ lại hình ảnh Lâm Mặc Uyển ôm khuôn mặt đầy nước mắt khóc lóc chạy đi kia.
“Lợi hại lắm, nhi tử, ngươi báo thù thế nào?” Đồ tể trung niên vui vẻ hỏi, từ đáy lòng vui mừng cho nhi tử của chính mình.
“Nàng đánh mông ta, ta đương nhiên đánh lại mông nàng.” Lý Lôi Hổ nói. Một tay làm động tác vén váy lên, một tay mô phỏng tư thế đánh vào mông.Nhìn động tác của nhi tử mình, đồ tể trung niên vốn dĩ mặt mày vui vẻ chậm rãi ngây ngẩn cả người.
“Sau khi ta đánh xong, tiểu mộc đầu liền ôm mặt khóc lóc chạy ra khỏi lôi đài, giống như là ta đang bắt nạt nàng vậy.” “Những đệ tử quan chiến dưới đài kia cũng đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn ta, đặc biệt là những nữ hài tử kia.” “Cha, ngươi nói ta làm có đúng không?” Lý Lôi Hổ buồn bực nói.
“Ặc…” Đồ tể trung niên muốn nói cho nhi tử mình làm vậy là không đúng, nhưng lại nghĩ tới nhi tử mình cũng bị đánh vào mông thế này, bỗng nhiên dính đến điểm mù trong nhận thức của mình, không biết nên khuyên nhi tử mình thế nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play