“Sư phụ, ta kính ngươi.” Từ Nguyệt Tiên nói.
Từ Phàm cười bưng chén lên cụng một chén với Từ Nguyệt Tiên.
“Khoảng thời gian này sư phụ đã vất vả rồi, đồ nhi không giúp đỡ được gì, rất là hổ thẹn.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Đều là chuyện của một đám Đại Thừa kỳ Tôn Giả Yêu Tôn, ngươi muốn giúp đỡ cũng không xen tay vào được.” “Sau này chăm chỉ tu luyện, sau khi tu vi các ngươi cao lên rồi, thì vi sư không còn phải lo lắng nữa.” Từ Phàm cười nói, nhớ tới cảnh tượng khi vừa gặp được lão đại lão nhị, không khỏi cảm thán thời gian trôi qua cực nhanh lại con mẹ nó chậm.
“Đó là điều cần thiết, dù là về sau bay lên tiên giới, chỉ cần sư phụ cần, ta vẫn luôn ở bên cạnh sư phụ.” Từ Nguyệt Tiên lại rót đầy cho Từ Phàm.
“Ta không cần thì ngươi không ở bên cạnh vi sư nữa sao.”“Ta còn muốn ra ngoài tìm kho báu cho sư phụ.” Từ Nguyệt Tiên cười như là tiểu hồ ly.
“Ha ha, có thể.” Từ Phàm cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play