Từ Phàm nhìn Từ Linh Đài, không khỏi cảm thán nói: “Ngay cả đồ tôn cũng có nương tử, không biết hiện tại nương tử của ta đang làm gì.” Giọng điệu có chút phiền lòng khiến Từ Cương bên cạnh cảm thấy chua xót.
“Sư phụ, không được thì tìm nhị sư nương đi.” Từ Cương nói.
Hắn cảm giác sư phụ một mình thời gian dài sẽ xảy ra vấn đề, ví dụ như bây giờ thỉnh thoảng lại ngây ngốc ra.
“Ta nhớ sư nương đối với ngươi không tồi đúng không, pháp bảo linh đan cũng không thiếu phần ngươi, vậy mà ngươi hồi báo sư nương ngươi như vậy sao.” Từ Phàm nhìn Từ Cương, đổi lại bình thường đã sớm cho đi hầu hạ Huyễn Cảnh rồi, nhưng hắn đang vui mừng cho nên không truy cứu.“Chỉ là đồ nhi không đành lòng nhìn sư phụ cô đơn tịch mịch một mình.” Từ Cương nói.
“Ngươi lo lắng nhiều rồi đó, đừng quản việc người khác nhiều như vậy, giao cho ngươi một nhiệm vụ, trong vòng một trăm năm hãy thăng cấp Hóa Thần, nếu không ngươi đi ra ngoài lưu lạc đi.” Từ Phàm nói.
“Không cần đến một trăm năm, năm mươi năm là đủ rồi.” Từ Cương cười hì hì nói, linh quang ngũ sắc vận chuyển quanh thân, hồn nhiên một thể.
“Không tồi, có chút dáng vẻ đại sư huynh.” Từ Phàm gật đầu nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play