Trương Vi Vân lấy một chiếc nhẫn không gian ra , nói với Từ Phàm: “Phu quân, trong này cũng là đồ tìm được ở di tích.” “Ta không dùng tới đâu, ngươi cứ đặt trong kho bảo vật đi, để những đệ tử không nhận được quà từ ta chọn là được.”Từ Phàm cầm nhẫn không gian âm thầm nhìn thoáng qua, sau đó lại giao cho con rối công cụ để nó đưa đến trong kho bảo vật.
“Nương tử của ta vẫn là tiểu phú bà, nếu không phải phu quân của ngươi cũng nỗ lực, vậy thì thật sự sẽ bị ngươi bao nuôi.” Từ Phàm cười nói, trong nhẫn không gian kia có ít nhất mười mấy mục tiêu nhỏ.
“Ha ha, ta đây bao nuôi phu quân cũng được.” Trương Vi Vân dùng ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm của Từ Phàm cằm, giả bộ quyến rũ nói: “Nói đi, cần bao nhiêu bạc để bao nuôi phu quân đây.” Giọng điệu kia giống như thiếu gia nhà giàu cưỡng bức dân nữ vậy.
Nhìn hành vi của Trương Vi Vân, Từ Phàm cười.
Kỹ thuật diễn rất kém, điểm mấu chốt nhất là không hề bộc lộ ra khí chất của phú bà.
“Ta không cần bạc, chỉ cần mỗi ngày nương tử đều làm ấm ổ chăn cho ta là được.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, đệ tử vốn dĩ muốn đến để lấy lòng đã bị hộ sơn con rối chặn lại, thế giới của hai người không cần có bóng đèn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT