Vương Vũ Luân đột nhiên nhớ tới khoảng thời gian đáng sợ trước kia khi được Từ Phàm dặn dò trước khi đi.
Mỗi lần trước khi đi ra ngoài, hắn luôn nói lời tạm biệt với Từ Phàm, Từ Phàm đều sẽ cho hắn một vài dị bảo hoặc pháp bảo kì lạ.
Mới đầu thì không rõ ràng, nhưng thời gian trôi qua, nhưng mỗi khi ra ngoài gặp phải nguy hiểm, đồ Từ Phàm cho sẽ phát huy được tác dụng của nó, lúc đó Vương Vũ Luân mới biết đại ca tốt của mình biết bói toán.
“Từ đại ca, trên đường về chúng ta sẽ không xảy ra chuyện gì hết, đúng không?” Vương Vũ Luân lập tức trở nên bất an.
“Không sao, chỉ là tai ương tà khí huyết quang thôi, không ra khỏi Tiên Thành thì vẫn an toàn.” Từ Phàm ung dung nói, lúc nãy vừa nhìn thấy mặt của Vương Vũ Luân xém thì bị dọa.
Điềm đại hung, họa sát thân, một khi không cẩn thận sẽ chết bất đắc kì tử.Lúc này, Mộ Dung Thiển Nhi bên cạnh Vương Vũ Luân cũng bắt đầu khẩn trương.
“Từ đại ca, chỉ cần không ra khỏi Tiên Thành là sẽ không sao đúng không.” Vương Hướng Trì đang nhìn con rối thế thân của Từ Phàm, lộ ra vẻ mặt lo lắng.
“Cũng không hẳn, nhưng nếu có thể sống sót trở về là ổn rồi.” “Dạo gần đây có phải ngươi hay xảy ra chuyện ngoài ý muốn hoặc bị thương, nếu không thì là tà vật quấn quanh người.” Từ Phàm hỏi.
“Đúng đúng đúng!” Vương Vũ Luân kích động nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT