Nghe được lời của tức phụ mình, Vương Vũ Luân nháy mắt cảm giác trong tay cần câu không thơm, cho dù có cá cắn câu, cũng không kéo cần.
“Từ Cương là ta trông nom từ nhỏ đến lớn, hắn nói chuyện có thể sẽ mang một ít nhường nhịn, nhưng tuyệt đối sẽ không quá lớn.” “Ta nhìn qua mấy con cự thú cấp Hồn Độn Đại Thánh Nhân đó rồi, ta cũng có thể làm được.”“Ngươi đừng chỉ vạch khuyết điểm của ta, dù sao ta cũng là Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đầu tiên của Nhân tộc chúng ta đó.” Vương Vũ Luân nói.
Nghe được Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đầu tiên của Nhân tộc, Mộ Dung Thiến Nhi lúc này giả vờ dùng giọng điệu sùng bái nói: “Đại Thánh Nhân đầu tiên của Nhân tộc, thật là lợi hại nha!” “Đó là đương nhiên!” Thấy danh hiệu của mình được thừa nhận, Vương Vũ Luân kéo cần, câu lên cá trong hồ.
Lúc này chân trời xẹt qua một độn quang, Lý Huyền Đạo cũng đến bên hồ.
“Bái kiến Vương sư thúc.” Lý Huyền Đạo hành lễ nói.
Lúc hắn không có việc gì tới bên hồ câu cá, thường xuyên có thể gặp được Vương Vũ Luân.
“Huyền Đạo hả, không cần khách khí như thế đâu.” “Sao hôm nay không mang vị kia của nhà ngươi ra câu cá?” Vương Vũ Luân thân thiết hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play