“Cách chừng mỗi ba trăm vạn năm Hồng Mông Thánh Quy sẽ đi ngang qua vùng Hỗn Độn, đến lúc đó có thể thông qua phương thức đặc biệt để tiến vào đại thế giới ở phần bụng của Thánh Quy.” Bồ Đào nói.
“Haizz, còn phải chờ mấy trăm vạn năm nữa chứ.” Từ Phàm thở dài nói.
“Vậy có biết được con đường Hồng Mông Thánh Quy muốn đi không?” “Tộc Thiên Thương nói quyền hạn của chúng ta không đủ, chờ sau khi chủ nhân đạt đến Hồng Mông Luyện Khí sư rồi mới có thể tra được.” “Được rồi, xem ra đường về nhà vẫn còn cách xa không hẹn.” Từ Phàm ung dung nói.
Trên mặt hồ bên ngoài Tam Thiên giới, Từ Phàm và Vương Vũ Luân ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ thả câu.
“Quả cầu thủy tinh ngươi cho ta là năng lượng thể rắn ở vùng Hỗn Độn ngươi câu, mặc dù năng lượng đó đặc biệt, nhưng không có tác dụng quá lớn.” “Nhưng vùng Hỗn Độn chỗ quả cầu thuỷ tinh có một chút sâu xa với ta, sau này có lẽ ta phải đến vùng Hỗn Độn đó một chuyến.” Từ Phàm nói.
“Vậy mà có một chút sâu xa với Từ đại ca, xem ra không uổng công ta câu lên, sau này nếu ta có câu được đồ vật trong vùng Hỗn Độn đó nữa, sẽ để cho Từ đại ca xem trước.” Vương Vũ Luân cười nói.Từ Phàm gật đầu, nhìn Vương Vũ Luân khôi phục như lúc đầu.
“Gần đây còn ra ngoài không?” “Không ra ngoài nữa, ta muốn mang theo những hồng nhan tri kỷ và đám hài tử cố gắng tu luyện.” “Không đạt đến cảnh giới tự vệ, tuyệt đối không thể đi lung tung trong vùng Hỗn Độn.” Vương Vũ Luân nhớ tới con Hỗn Độn Đại Thánh Nhân kia, đồng tử hơi co lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT