"Mở mang là tốt." Dù không biết Ngọc Trân mở mang điều gì, anh cứ hùa theo là được.
Nói xong về gia đình cô chú, Tề Ngọc Trân đứng lên ôm chồng. Tống Tầm Chu cũng giang tay ôm cô vào lòng:
“Nhớ nhà à?"
"Không, chỉ ôm anh thôi, hy vọng anh đừng giận." "Anh giận lúc nào?"
Cô không nói linh tinh, lúc nấu cơm cùng chú, chú chỉ hỏi anh vài câu về tình hình hiện tại, có kế hoạch gì trong tương lai, không nói gì khiến anh khó chịu.
Tề Ngọc Trân nhắc:
“Chuyện trên tàu." Bị chiếm chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play