Trong lòng Trương Vượng nghĩ: đúng là đọc sách nhiều có khác! Như Tống Đàm người ta chỉ cần thỉnh thoảng ra ruộng xem xét, bón tí phân nhập khẩu, vậy mà nông sản trồng ra lại ngon hơn trước hẳn.
Chả trách hoa quả nhập khẩu đắt như vậy mà vẫn có người mua!
Điền Điềm cũng bật cười, giải thích với lão Triệu: “Sắn dây nhà chú Trương tính ra là loại mọc tự nhiên, bình thường chẳng ai quản, mấy năm trước đào cũng không thể đào sạch một lần được, nên không thể dùng máy xúc, nhân công thì cực vô cùng.”
“Thêm nữa, tuy mình bán 88 một cân, nhưng nói thật là đáng giá, vì chỗ sắn dây này không biết đã mọc bao nhiêu năm rồi… sang năm có trồng lại, có bán thì cũng không thể có giá thế này được.”
“Đúng đúng đúng!” Trương Vượng gật đầu lia lịa: “Chính là như vậy! Cô nói rất đúng!”
Ông nhìn Điền Điềm, cười hớn hở: “Cái cậu lái máy xúc kia là bạn trai cô phải không? Thật thà! Là thằng nhóc đáng tin, có con mắt tinh đời đấy!”
Hơn đứt cái đứa nhà Chu Mao Trụ rồi còn gì!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT