Chưa đến giờ cơm mà đã ăn một bữa no căng bụng, không chỉ Kiều Kiều mà ngay cả Trương Yến Bình cũng cảm thấy cần phải tiêu hóa một chút.
Vương Tiểu Thuận nhân cơ hội vẫy tay gọi:
“Lại đây, nếu hai người rảnh thì giúp tôi một người khía vỏ hạt dẻ, một người chọn hạt dẻ đi.”
Đã tám mươi tám tệ một cân rồi, không thể để trong mẻ hạt dẻ rang đường có hạt nào bị hỏng được! Vương Tiểu Thuận rất coi trọng chuyện này.
Trương Yến Bình không do dự: “Tôi không khỏe bằng Kiều Kiều, tôi chọn hạt dẻ vậy.”
Câu nói này khiến Vương Tiểu Thuận trừng mắt: Người cao to như thế, thân hình rắn rỏi mà lại bảo mình yếu sức, chọn việc nhẹ mà làm… Sao lại có kiểu người như này chứ? Trương Yến Bình giữ vẻ mặt nghiêm túc, nhìn Ngô Lôi là biết, chỉ cần chịu khó thì có làm bao nhiêu cũng hết việc, nhưng anh ta không thích mấy việc nặng nhọc, anh ta thừa nhận luôn.
Trong khi đó, Kiều Kiều đã vui vẻ ngồi xuống ghế, cầm lấy dụng cụ khía vỏ mà Vương Tiểu Thuận đưa, bấm thử lên xuống hai lần, sau đó hào hứng ngồi chờ Trương Yến Bình chọn hạt dẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT