Ông chủ Thường trơ mắt nhìn cô gái có "tính tình tốt", "nhẹ nhàng", "nụ cười dịu dàng" là Tống Đàm, thản nhiên vác con heo rừng nặng ba trăm cân giao cho Trương Yến Bình. Người đàn ông cao to đen sì kia cũng chẳng khách sáo, nhận lấy cây roi hoàng kinh mảnh mai, ra vẻ áp đảo tinh thần, vừa dụ dỗ vừa dọa dẫm mà lùa được con Đại Hắc vào góc chuồng heo.
Dù gì thì cũng là heo rừng, nếu không nhốt riêng, bọn heo nhà mà tranh ăn hay đánh nhau cũng không địch nổi nó đâu.
Vì chuyện này mà Tống Tam Thành còn vui vẻ chạy tới hóng hớt, hăng hái quyết định trong đêm làm luôn cái chuồng mới cho nó.
Suốt quãng đường đi, ông chủ Thường trầm lặng không nói gì.
Thao Dang
Xã hội pháp trị, rừng sâu núi thẳm, phải bàn chuyện hợp tác thế nào mới không bị ăn đòn đây? Trong lòng anh ta tràn ngập nỗi lo lắng khó hiểu.
Mãi đến khi nhìn thấy hai con heo rừng nửa lớn nửa nhỏ trong chuồng cũng đang rống lên đòi ăn, anh ta mới không nhịn được mà hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT