Khoảng cách từ công trường về nhà cũng khá xa, Tống Đàm bước vội ra ngoài mấy bước, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp Ngô Lan.
Cô vừa đi vừa khuyên nhủ:
“Mẹ, đừng giận nữa. Làm không tốt thì cùng lắm đuổi người ta đi thôi, trước đó mình cũng đã cho cô ấy một cơ hội rồi mà.”
Lần trước đội thi công nói về chuyện này cũng là Ngô Lan đi xử lý. Dù gì cũng là người quen giới thiệu, vì nể tình nên bà đã nói năng mềm mỏng, khuyên nhủ tử tế.
Thịt thà rau dưa mỗi ngày đều đặt từ trấn trên, người ta mang tới. Tổng cộng có mười mấy hai chục người ăn cơm, việc phụ giúp cũng chỉ là rửa rau nấu cơm thôi. Mấy việc này đối với người trong thôn chẳng đáng là bao.
Dù gì cũng chỉ là nấu món ăn thường ngày chứ đâu phải mở tiệc.
Hơn nữa, đội thi công còn trả hẳn bốn nghìn tệ tiền công, tính ra cũng là mức lương cao rồi, mục đích là muốn tìm được người nấu ăn ngon, để mọi người ở đây được ăn uống tươm tất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play