Ngô Lan lần đầu làm mai mối, hồi hộp đến mức buổi chiều lái xe suýt thì không kịp đạp phanh.
Khó khăn lắm mới chờ được đến lúc trời xẩm tối về nhà, vừa hay gặp Điền Điềm xách một giỏ đầy ắp từ ngoài đồng về.
Trong lòng bà có chút căng thẳng, suy nghĩ một lúc mới chuẩn bị lên tiếng, chẳng ngờ Điền Điềm vừa đặt giỏ xuống, liền rẽ chân đi về phía Tống Đàm, người đang nhàm chán ngồi trên chiếc xe ba bánh cầu vồng của Kiều Kiều.
Xem chừng có chuyện muốn nói, thấy vẻ mặt khó xử của đối phương, Ngô Lan đoán già đoán non: Chẳng lẽ là muốn vay tiền? Ui chao ôi!
Nếu mà vay tiền thật thì khó xử lắm đây! Dù gì cũng mới vừa vay tiền, giờ mà giới thiệu đối tượng nữa thì bảo Điền Điềm đồng ý thế nào được chứ?
Ngay cả Tôn Tự Cường vừa mới xối nước rửa đầu xong cũng nhìn thấy cảnh này, nhận được ánh mắt có chút lo lắng của Ngô Lan, anh ta dường như cũng hiểu ra, nét mặt thoáng chút buồn bã.
Thế nhưng, Điền Điềm lại không phải vì muốn vay tiền, mà là do buổi chiều cô ấy nghĩ ra một ý tưởng mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT