Chưa kịp để Chu Tân từ chối, Ngô Lan đã bưng cả đĩa dưa hấu vừa cắt xong lên:
"Đến đây đến đây, đừng khách sáo, uống xong trà giải khát rồi mình ăn dưa hấu nha, dưa này ngọt lắm!"
Chu Tân thật sự cảm thấy không nỡ từ chối, nhưng cái món trà rau diếp cá này...
Chỉ cần nghe tên thôi cũng đủ làm người ta cau mày rồi! Sao lại có người thích cái mùi vị này được chứ? Nhưng... anh ta cũng thực sự khát rồi, cả người khô khốc, không dễ gì mà cưỡng lại nổi món “đặc sản” này.
Ai mà như anh ta, liến thoắng mấy tiếng đồng hồ liên tục, không khát mới lạ! Một chai nước khoáng trên đường căn bản không đủ xài.
Lúc này anh ta cắn răng, hớp một ngụm trà lạnh, cảm giác thanh mát, ngòn ngọt chảy xuống cổ họng, khiến cái miệng khô khốc và cổ họng đang bỏng rát như được tưới nước suối mát lạnh giữa mùa hè.
Chưa kể đến cái đầu đang nóng bừng bừng của anh ta cũng như được ngâm vào nước giếng mát lạnh, vừa sảng khoái vừa dễ chịu, thật quá đã!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play