Hai bên cứ khách sáo nhường nhịn nhau, bầu không khí lại càng trở nên hài hòa, khiến thím Trần cũng không nhịn được mà mỉm cười hài lòng.
Đến khi Điền Điềm lại ăn thêm miếng dưa hấu, cắn một miếng, vị mát lạnh, ngọt lịm tràn đầy khoang miệng, ngon đến mức cả đám người chẳng ai buồn nói chuyện, chỉ cắm đầu ăn hết sạch một quả dưa hấu to đùng, không còn thừa dù chỉ một miếng!
Ném xuống vỏ dưa cuối cùng, thím Trần mới thở dài:
“Chẳng trách nhà lão Tống giữ khư khư dưa hấu như báu vật, chẳng cho ai ăn thử… Thật sự là đáng giá 20 tệ một cân. Chỉ là hơi đắt, đổi lại là tôi cũng tiếc chẳng nỡ ăn.”
Lời này vừa thốt ra, cả đám người đồng loạt gật đầu.
Nhưng mà dưa hấu cũng ăn rồi, trà cũng uống rồi, một đám người cứ ngồi lì trong nhà thì hơi kỳ quá nhỉ? Thế thì hai đứa trẻ còn làm sao mà nói chuyện với nhau được?
Vậy nên, Lý Lan Hoa chủ động đề nghị:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play