Ngô Lan thích anh chàng lái máy xúc, Tôn Tự Cường lắm!
Anh chàng này làm việc cẩn thận, chắc chắn, nói là mỗi ngày một ca làm, nhưng thực tế năm giờ sáng đã bắt đầu làm, đến mười giờ mới chịu về ăn sáng!
Buổi chiều thì sao? Bốn giờ lại lên núi, bây giờ đã bảy tám giờ rồi mà mới về.
Lật đất trên núi cũng vậy, không chỉ làm sạch sẽ, mà còn san bằng, tạo dốc thoải, thậm chí đào luôn cả rãnh thoát nước cho từng khu dốc.
Thế nên dù anh ta ăn mỗi bữa ba bát to, tối còn phải mang theo hai quả trứng trà để mai lót dạ, Ngô Lan vẫn thích anh ta không để đâu cho hết!
Thật thà, quá thật thà!
Bây giờ nhắc đến anh ta, bà cũng cười tít mắt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT