Khi ánh hoàng hôn cuối cùng hoàn toàn khuất bóng, hai mảnh ruộng lúa cũng đã cấy xong.
Tống Tam Thành vẫy tay chào những người dân trong thôn đến giúp, rồi dẫn theo Ngô Lôi, người đang ủ rũ như gà mắc mưa, chậm rãi đi về nhà.
Vừa bước vào sân, đúng như dự đoán, Ngô Lôi không nói một lời, chỉ lặng lẽ ra cạnh bể nước rửa sạch bùn còn sót lại trên chân, sau đó lầm lũi leo lên tầng ba.
Cả sân đầy người đứng nhìn nhau:
“Anh ta bị sao thế?”
“Đừng nhắc nữa…”
Tống Tam Thành cũng tỏ vẻ khó nói thành lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT