Tất nhiên rồi, vừa nói xong, “Bóc Da Tống” liền chìa tay ra: “Ông nội, tiền công thuê thợ con ứng trước cho ông 2000 tệ rồi, ông rảnh thì ra trấn rút tiền trả con nhé.”
Tống Hữu Đức…
Già rồi không biết xài điện thoại thông minh, không biết chuyển khoản cũng là lỗi của ông sao? “Còn nữa,” Tống Đàm xoay người, ôm lấy cuộn chiếu dài cói mét rưỡi, “Cái này là ông đan cho con đúng không? Con mang về định giá trước, sau đó đem đi tặng người khác được không?”
Tống Hữu Đức chẳng buồn nhìn cô nữa: “Đi đi đi! Muốn làm gì thì làm! Dù sao cũng chỉ bù cho con một cái này thôi, còn lại thì tự bỏ tiền ra mua.”
Đợi Tống Đàm đi rồi, Tống Hữu Đức vội giơ ngón tay lên nhẩm tính xem có thể kiếm được bao nhiêu tiền.
Không nói đâu xa, chỉ riêng loại dài mét rưỡi này đã 300 tệ rồi. Một ngày đan được một chiếc, một tháng kiếm gần 10.000 tệ.
Tính thêm cả mấy người trong thôn, lấy giá 70 tệ một cái, trừ đi tiền nguyên liệu…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT