Bác sĩ Lý cũng buông tiếng thở dài não nề: “Cái gì cũng tốt, có thể đánh bài, ngủ nghỉ, chỉ là không có tiền thôi.”
“Vả lại, ai nói ăn cơm không tốn tiền? Gạo và bột mì chẳng phải đều phải mua sao? Trong vườn có mỗi mấy loại rau, muốn đổi khẩu vị cũng phải đi mua ngoài.”
“Mua hoa quả còn phải chờ xe bán trái cây đến. Nếu họ không đến, chúng ta phải tự đi ra trấn, đấy là chưa kể bây giờ nuôi con tốn biết bao nhiêu tiền! Nếu tôi không phụ giúp, thì con trai với con dâu tôi cả đời cũng chỉ có thể làm công ngoài kia thôi.”
“Ra trấn mở phòng khám, tôi vừa có thể kiếm chút tiền, vừa trông giúp mấy đứa nhỏ, không để chúng phải ở lại trong thôn chẳng có nổi trường học.”
Nhắc đến đây, bí thư Tiểu Chúc lại cảm thấy nhói lòng.
Dân thôn ngày một già đi, trường tiểu học đã đóng cửa từ mấy năm trước. Thế này thì càng chẳng ai muốn ở lại nông thôn lâu dài.
Người lớn còn có thể gắn bó với ruộng đồng, non nước, nhưng trẻ con thì không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play