Nói thật, nhắc đến đống chuyện phiền phức trong nhà, tâm trạng của Quách Đông thực sự rất phức tạp.
Nhưng mọi cảm giác phức tạp ấy, khi đối diện với ánh mắt nửa như ám chỉ, nửa như ngại ngần của Ngô Lan, cuối cùng lại hóa thành nụ cười bất đắc dĩ.
“Dì à, dì nghĩ nhiều rồi. Con giống cha mẹ con lắm.”
Thao Dang
Lại nói, với cái cảnh lớn lên ở thôn này, dù cha mẹ có thật sự không sinh được mà phải nhận nuôi một đứa trẻ, thì chắc chắn họ cũng không chọn nuôi con gái lâu dài đâu.
“Ồ… ồ…”
Ngô Lan đáp lại một cách ngượng ngùng, nhưng biểu cảm trên mặt lại trở nên ngơ ngác:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT