Sau khi Tống Đàm tính toán kỹ lưỡng, mọi người cũng đã lên đến núi, lúc này gần 5 giờ chiều rồi.
Giờ này, nếu che nắng kỹ thì ánh mặt trời cũng không đến mức khó chịu, hơn nữa dưới ánh sáng rực rỡ, ruộng dưa hấu nhìn cũng đẹp hơn.
Tuy nhiên, vì người đông quá, Tống Đàm cũng phải tốn kha khá công sức để mọi người không làm hỏng các dây dưa hấu (cũng may là ai nấy đều là người quen, có chút sĩ diện nên mới chịu nghe chỉ đạo).
Cả đám ồn ào náo nhiệt như thể dân thành phố chưa từng thấy ruộng dưa hấu bao giờ. Có người còn nghiêm túc quan sát kỹ từng quả, từ lớp vỏ đến hoa văn. Đến mức, khi muốn thử gõ nhẹ kiểm tra, ngón tay cũng khum lại, động tác nhẹ nhàng hết sức, sợ làm vỡ dưa!
Nhìn cái dáng vẻ đó, cái sự tập trung và phấn khích đó! Cứ như họ đang soi đèn pin để đánh giá một viên đá quý vậy.
Những quả nhỏ thì tròn trịa đáng yêu, còn quả lớn thì cả gia đình ăn cũng đủ no, không chê vào đâu được.
Nếu phải dùng một câu để miêu tả cả đám này, thì chính là: “Gấu bê bắp”. (Ngụ ý: Cứ cầm lên được cái này thì lại nhìn cái khác, chẳng chịu tập trung.)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT