Tống Đàm đang khổ sở gói nấm tuyết nhĩ cho Ngô Thiến Thiến.
“Thật sự không còn bao nhiêu... Lần cuối cùng gom hết cho cô đây, đúng một cân. Gói vào túi vải không dệt to đùng, lại bọc thêm lớp túi nhựa nữa.”
Ngô Thiến Thiến thì từ đầu đến cuối cười tươi như hoa, đầy mãn nguyện.
“Đúng là không hổ danh mình! Cuối cùng cũng làm cho Tống Đàm phải chịu thua. Hahaha, sướng ghê!”
Lúc này, Ngô Lôi từ ruộng lúa trở về, cả nhà cũng chuẩn bị ăn cơm trưa.
Ngô Lan đang bê món ăn, vừa đi vừa thì thầm với Tống Đàm:
“May mà nấm tuyết phơi trong sân nhà ông nội con chưa kịp đem ra. Nếu không, nhiều đồ quá, họ cũng không vội vàng mua đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT