Vương Lệ Phân hừ một tiếng, rõ ràng vẫn còn tức chuyện cũ:
"Năm đó tôi trồng một luống dâu tây ở rìa vườn rau cho Kiều Kiều ăn. Mỗi ngày thằng bé đều ra ngó. Kết quả, quả dâu vừa đỏ được tí, đã bị bà ta ăn sạch!"
"Ăn thì thôi đi, bà ta còn chê dâu tây chua quá, nhổ cả gốc lên."
Kiều Kiều tức đến khóc cả buổi chiều, ngay cả cơm tối cũng không ăn.
Có thể chọc bà nội giận đến mức đó, đủ thấy bà lão Chu là kiểu người ai cũng ghét, danh xứng với thực.
Cũng vì thế mà Tống Đàm càng cảm thấy biểu hiện vừa rồi của Đại Bạch đúng là tuyệt diệu!
Điểm duy nhất không hoàn hảo là giữa trưa nắng gắt, trời nóng đến phát sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play