Trong nhà chính.
Trương Yến Bình dựng thẳng đôi tai, còn nhạy bén hơn cả ăng-ten, lúc này không nhịn được mà đ.ấ.m tay lên bàn:
“Biết thế đã chẳng để Tôn Thủ Bình đi rồi. Ba con c.h.ó lớn của anh ấy mà được dắt ra, đảm bảo làm bà già kia sợ đến mức chạy không kịp. Đúng là quá không biết xấu hổ!”
Không phải bọn họ không biết tôn trọng người già, nhưng thực sự có những người chẳng thể nào khiến người ta kính trọng nổi.
Tần Quân chỉ lắc đầu, vẻ như đã quá quen với những khách hàng khó chiều khi làm ăn:
“Vô dụng thôi. Đại Vương không phải đang canh trên núi đấy sao? Bà ta muốn ra tay thì vẫn ra tay, nào có thấy sợ đâu.”
“Huống chi, nếu ông chủ Tôn mà dắt c.h.ó ra thật, lại khác gì c.h.ó giữ núi đâu. Bà ta mà nằm lăn ra đất, nói bị c.h.ó làm sợ… Dù cuối cùng không phải bồi thường, cũng dính đầy tai tiếng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT