Khi nhận bát cơm, tay của Trương sư phụ chợt chùng xuống, nhìn bát cơm được đơm cao như một ngọn núi nhỏ, ông khẽ thở dài:
“Ôi, múc nhiều thế này! Bình thường tôi chỉ ăn một nửa bát này thôi…”
Mà thôi, dạo này ai ăn cơm cũng nói vậy, Tống Đàm đã quá quen thuộc.
Nếu không thì làm sao mà Trương Yến Bình đưa cơm lại đơn giản thế kia chứ? Một người mang ba hộp cơm, để gọn bên cạnh bờ ao, chẳng bao giờ thừa lại một hộp nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT