Hai người hoàn toàn không bỏ bọn họ vào trong mắt, chỉ giống như hai tên thợ săn nhẹ nhàng giết chết đám con mồi.
Không! Nói chuẩn ra thì là đang nhẹ nhàng giết chết một đám chuột nhỏ.
Một đám chuột nhỏ yếu ớt không chịu mổi một đòn! Dưới sự công kích của hai người, Thần Hoàng của Phong Hỏa Môn càng ngày càng ít, ít dần ít dần, từ mười mấy vị Thần Hoàng giảm dần chỉ còn lại không tới năm vị Thần Hoàng.
Lúc này có một vị Thần Hoàng rột cuộc chịu không nổi luồng áp lực cực lớn này nữa, hắn hét lên một tiếng, xoay người chạy.
“Kẻ điên! Tất cả đều là kẻ điên!” Đáng tiếc hắn còn chưa chạy được trăm dặm, thì thân thể và thần hồn của hắn bị một đạo kiếm mang kinh thiên trực tiếp vượt qua khoảng cách trăm dặm ấy của Lê Trường Sinh không thương tiếc gì đâm xuyên qua, hắn rơi xuống trong tuyệt vọng.
“Muốn chạy, ngươi đã hỏi ta chưa?” Điều quan trọng đầu tiên của Vô Danh Tông là khi ra tay không được lưu tình. Một khi khai chiến, thì không được để bất kỳ một kẻ địch nào trốn thoát, phải giết hết toàn bộ.
Cho nên, dù là Lê Trường Sinh hay Tống Tích Niên, thì từ ngay giây phút trận chiến bắt đầu, cả hai bọn họ đều đã đánh dấu tất cả người có mặt ở hiện trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play