Vẫn là phải “cẩu” mới được! Lục Tiêu Nhiên quyết định chủ ý, đợi đám đồ đệ quay về, trước hết phải “cẩu” cái đã, phát triển đến Tiên Nhân rồi tính.
“Nếu các đệ tử đã bắt đầu đi về hướng này, vậy chắc không tốn nhiều thời gian đâu. Hà hà… ta ở đây đợi là được rồi.” … Một góc Thần giới.
Một vị lão giả gắng gượng kéo chút hơi tàn, kéo tay của một người trẻ tuổi, thở hổn hển nói.
“Hàn Cú, ta sợ là không được rồi.
Lần này, nghe Phật Môn triệu hoán, tông môn chúng ta vốn muốn nhân cơ hội này chiếm chút tiện nghi, cũng thuận tiện lấy lòng Phật Môn luôn.
Nhưng mà không nghĩ tới, đối phương thế mà lợi hại như vậy, tiêu diệt toàn bộ tông môn chúng ta, chỉ còn lại ta với ngươi thôi.” Hàn Cú nói với vẻ mặt bất đắc dĩ: “Tông chủ, ngươi đã tổn thương đến mức này rồi, đừng nói nữa, như vậy chết chậm một chút.” “Không được, nếu ta không nói, ta sợ sau này sẽ không nói ra được nữa mất.” Dừng một lát, hắn lại nói tiếp: “Hàn Cú, ta không được rồi. Sau khi ta chết, tông môn chúng ta cũng chỉ có ngươi sống sót thôi.
Lần này tông môn gặp đại nạn, ngươi lại không chết, chứng tỏ ngươi là người có đại khí vận! Ta giao tông môn lại cho ngươi.” Gương mặt Hàn Cú cạn lời, hắn ở đâu ra mà có đại khí vận chứ. Hắn biết Phật Môn muốn đối phó đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên, vì vậy khi cả sơn môn đều đi tham gia vây quét, hắn vẫn luôn trốn trong nhà vệ sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT