Tô Linh Vũ cầm Thí Thần Phủ trong tay, đặt lên cổ Huyền Quy, thần lực kẹp đầu hắn chặt chẽ, khiến hắn không thể co đầu mình lại vào mai rùa.
“Ngươi dám giật dây ta phản bội sư môn? Con rùa già nhà ngươi, ta thấy ngươi sống quá lâu rồi, cũng sống đến hồ đồ rồi! Cho dù sư tôn của ta chết rồi, ta vẫn là một phần tử của Vô Danh tông, nếu không phải nhờ sư tôn của ta, bây giờ ta vẫn làm kẻ rác rưởi ở hạ giới, sao có thể trở thành cường giả Thần Vương cảnh như bây giờ? Ta nói cho ngươi biết, ta sống là người của Vô Danh tông, chết là quỷ của Vô Danh tông. Con rùa già ngươi, thân là yêu sủng của sư tôn, nhưng lại khuyên đồ đệ của hắn tự lập môn hộ, tâm này đáng giết.” “Cửu gia bớt giận, cửu gia bớt giận, ta chỉ suy nghĩ cho ngươi thôi. Hơn nữa, sư tôn ngươi cũng đã chết, không còn nữa, ngươi tự lập môn hộ cũng không có gì sai mà.” “Vậy thì ngươi cũng không thể nói chuyện này vào thời điểm sư tôn ta vừa mới chết, hôm nay ta nhất định phải chém ngươi hầm canh mới được.” Huyền Quy bị dọa cho sắc mặt tái mét, vội vàng quay đầu cầu cứu những thần thú khác, nói: “Các huynh đệ, mau cứu ta đi. Mọi người đều là huynh đệ, các ngươi không thể thấy chết mà không cứu.” Nhưng khi nó nghiêng đầu sang, lại phát hiện một đám thần thú đã sớm nhẹ nhàng quét sạch thành một mảnh đất trống trước mặt nó, hai mắt đang sáng lên, như lang như hổ mà nhìn nó chằm chằm, thậm chí còn chảy nước miếng.
“Mau, cửu gia mau làm thịt nó.” “Ta đã sớm muốn ăn con rùa này rồi, nhưng vẫn không có cơ hội, hôm nay xem ra ta đã tìm được cơ hội rồi.” “Cửu gia, một nửa nấu canh, một nửa nướng, con rùa già này sống trên chục ngàn năm, bổ tinh ích khí, rất có ích với thận.” … “Con mẹ nó!” Sau khi Huyền Quy thốt ra một câu chửi tục, một giây sau, cổ nó đau nhói, trực tiếp mất hết ý thức.
Tô Linh Vũ giẫm lên đầu óc của nó, lạnh lùng nói: “Thấy chưa? Đây là kết cục của kẻ có ý đồ chia rẽ Vô Danh tông chúng ta! Sư tôn ta vĩnh viễn là sư tôn của ta, cho dù hắn còn sống hay đã chết thì đều là sư tôn của ta! Nếu ai còn dám ly gián tình cảm giữa thầy trò chúng ta, và quan hệ của Vô Danh tông với ta, con rùa già này chính là kết cục.” “Cửu gia tuyệt quá!” “Cửu gia uy vũ!” “Cửu gia, nam nhân chân chính!” Trong tiếng hoan hô, đám thần thú chia Huyền Quy ra làm hai, một nửa đưa lên bếp nướng và một nửa làm canh trong nồi.
Thật ra, chuyện này cũng không thể trách bọn họ.
Ban đầu, nếu không bởi Huyền Quy, rất nhiều thần thú trong bọn họ cũng không bị Lục Tiêu Nhiên thu làm yêu sủng.
Mặc dù, cũng bởi vì có Lục Tiêu Nhiên, chúng mới đi tới Thần giới đạt được không ít tu vi, nhưng từ đầu đến cuối, điều này cũng không thể thay đổi được sự thật rằng trong linh hồn của bọn họ còn có tinh huyết của Lục Tiêu Nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT