Thấy Yến Thời Việt không có hứng thú lắm, trông có vẻ rất mệt mỏi, Lâm Từ Miên quan tâm dặn dò: “Thầy Yến, công việc bận đến mấy cũng phải chú ý nghỉ ngơi.”
Yến Thời Việt gật đầu, không nói nhiều, đưa tay nhận lấy túi đồ từ tay Lâm Từ Miên.
Lâm Từ Miên né tránh một chút, nói: “Tôi không sao, không nặng chút nào.”
"Tôi cầm giúp cậu một đoạn, lên đến bậc thang sẽ trả lại," Yến Thời Việt trầm giọng nói.
Lâm Từ Miên nhớ lại tiền lệ té ngã vừa rồi, nhìn Yến Thời Việt vài giây, ngại ngùng nhưng vẫn kiên quyết đưa túi đồ cho anh.
Lâm Từ Miên mua rất nhiều đồ, lúc cậu xách túi, cả hai tay đều phải dùng sức ghì xuống, căn bản không nhấc nổi, nhưng Yến Thời Việt cầm lại rất nhẹ nhàng, túi đồ như nhỏ lại.
Lâm Từ Miên đột nhiên có chút mất cân bằng tâm lý, cúi đầu nhìn bóng dáng hai người chồng lên nhau, dùng tay ước lượng chiều cao của Yến Thời Việt, vô cùng ngưỡng mộ nói: “Thầy Yến, anh có thấy tôi còn có hy vọng cao bằng anh không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT