“Thành thật đi, tiếp theo tôi hỏi, cậu trả lời.” Dạ Thiền nhìn chằm chằm vào Triệu Văn Diệu mặt mũi bầm dập.
Ngỗi Tân không nương tay, nhưng cũng biết kiểm soát lực.
Cơ Giới Bình Minh muốn thẩm vấn Triệu Văn Diệu nên sẽ không để hắn chết. Ngỗi Tân có thể ra tay mạnh một chút, nhưng không được lấy mạng cậu ta, cũng không thể khiến cậu ta bất tỉnh hoặc mất trí mà không thể nói chuyện.
Triệu Văn Diệu nằm bẹp dưới đất, khóc cũng không khóc nổi, bởi vì trên người có quá nhiều vết thương. Chỉ cần cử động một chút thôi là miệng vết thương đã đau nhói như bị dao cắt.
“Anh hỏi thì tôi trả lời luôn, tại sao còn phải đánh tôi một trận…” Triệu Văn Diệu yếu ớt nói, “Anh mau hỏi đi!”
“Thằng nhãi này đúng là chẳng có chút cốt khí nào cả.” Dạ Thiền hết nói nổi.
“Anh mau hỏi đi, chuyện tối nay kết thúc sớm chừng nào, tôi càng có thể về nghỉ sớm chừng ấy.” Ngỗi Tân chậm rãi rút khăn giấy dự phòng trong túi ra lau đi vết máu trên ngón tay, “Không có cốt khí chẳng phải là dễ thẩm vấn nhất sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play